拼音yáng tiān
注音一ㄤˊ ㄊ一ㄢ
繁体陽天
词性
⒈ 东南之天。九天之一。
⒈ 东南之天。九天之一。
引《吕氏春秋·有始》:“东南曰阳天,其星张、翼、軫。”
高诱 注:“东南,木之季也,将即太阳,纯乾用事,故曰阳天。”